Cung điện toạ lạc tại hành tinh thủ đô trực thuộc Đế chế Algrand được xây dựng trên mẫu đất từng là Lục địa. Nếu phải so với Bình an cung thì nơi này khủng bố hơn gấp vạn lần, song cũng làm gì có ai quan tâm. Nguyên nhân là do Hành tinh thủ đô được bao bộc bởi một chiếc kén.
Một hành tinh được bao phủ bởi một lớp kim loại lỏng, thứ thậm chí có thể kiểm soát cả không lưuーmột hành tinh như vậy đã là một thứ hiếm có, thể hiện trình độ rõ kỹ thuật của nơi này. Nhưng đồng thời cũng thật kỳ lạ, khi chính nó lại có khả năng bao bộc cả một bề mặt hành tinh.
Vấn đề là tại sao. Kể cả khi nắm trong tay công nghệ, nguồn lực lẫn tài nguyên, song chẳng mấy quốc gia chọn làm cách tương tự.
Hành tinh thủ đô vốn là biểu trưng cho Đế chế Algrand.
Hôm nay, người được triệu tập đến Cung điện toạ lạc trên Hành tinh thủ đô này là Cleo Noa Albareit, một trong Tam đại Hoàng tử, người xếp thứ ba trong danh sách kế vị.
Cleo thân là một cô nàng nhỏ nhắn với khuôn mặt ái nam ái nữ, cô hiện đang đứng trước cánh cổng chính với vẻ mặt bất an.
Cùng thời điểm ấy, Bagrada, người đã triệu gọi Cleo vào bên trong thì hiện đang pha trà ở gian bếp. Ngài ta ăn bận giản dị, khoác trên mình một chiếc áo sơ mi trắng, bên dưới là một chiếc quần dài, thậm chí còn đang đeo một chiếc tạp dề. Mái tóc để dài, óng mượt, cùng đôi đồng tử ánh lên đôi nét phúc hậu. Mặc dù, Thái tử Kalvin Noa Albareit có dáng hình trung tuần, song ngài ta là có nét của một người trẻ.
Chàng thiếu niên trông chẳng giống với tưởng tượng của Cleo đang tiến vào phòng. 「Ta đợi con cũng được một lúc rồi, Cleo.」
「Phụ thân vẫn còn nhớ đến một người như con thì quả là quý hoá quá.」Cleo đáp lại với không một chút ác ý.
Khi lên ngôi Hoàng đế Algrand thì có khi đến cả con mình là ai, ta cũng chẳng nhớ.
Mặc cho Bagrada là tử thù của Cleo, song dường như ngài ta cũng chẳng nhớ những chuyện đã làm với Cleo.
Cleo giật bắn mình khi cảnh cổng phía sau lưng đóng lại cái rầm.