‘Đây là một quả mìn. Không, không chỉ là một quả mìn bình thường. Đây giống như một quả bom nhiệt hạch vậy.’
Nếu ai đó hỏi sao cô biết được những thông tin quan trọng mà không ai khác biết, thì chẳng khác nào là án tử cho mình.
‘Cứ giả vờ không biết đi. Mình không thấy gì hết.’
Cứ đợi đến khi sự thật này được tiết lộ rộng rãi rồi hãy can thiệp sau.
“Nếu ngài quản trị viên không phải là một Thực thể, thì không có lý do gì để tôi phải trải qua bài kiểm tra ký kết cả. A, nhẹ cả người.”
Đó mới là điều quan trọng nhất lúc này.
[Tiếng cười của quản trị viên làm rung chuyển toàn bộ hệ thống!]
“Hửm?”
Khoan đã, cái tin nhắn này là sao? Hình như mình đã thấy thứ gì đó tương tự ngay trước khi ký hợp đồng thì phải?
“Ngài quản trị viên, ngài đang cười đến mức ảnh hưởng cả hệ thống sao?”
Ha, có linh cảm chẳng lành rồi đây. Rõ ràng đây không phải chuyện đơn giản. Giấc mơ sống yên ổn như một công chức vô danh của mình chắc chắn sẽ tiêu tan một khi sự thật này bị lộ ra.
Thôi tốt nhất là im lặng. Ừ, mình thật sự không thấy gì hết.
[Quản trị viên can thiệp vào hệ thống của người ký kết duy nhất.]
[Cửa sổ hệ thống bị cưỡng chế mở.]
Ngay lúc cô định tắt não đi ngủ, mắt Seora bỗng sáng rực lên khi thấy từ “cưỡng chế”. Một loạt cửa sổ hệ thống tự động bật lên, dù cô không hề chạm vào.
Ngài bảo mình là quản trị viên, nhưng tôi toàn thấy ngài đi thao túng hệ thống của mình thôi.
Seora nhìn chằm chằm vào màn hình, tự hỏi rốt cuộc ngài quản trị viên lại giở trò gì, nhưng ngay lập tức, cô tròn mắt kinh ngạc.
“… Đây là…”
Có những diễn đàn cộng đồng do chính hệ thống vận hành. Cùng với đó là cửa hàng và ngân hàng để trao đổi tiền tệ lưu hành trong hệ thống.
Nhưng tất cả đều khác hẳn trước đây. Tất cả giao diện đều dành cho cấp bậc cao —thứ mà khi còn là cấp F như cô chưa bao giờ thấy — đều đã mở ra hết.
Nghĩ lại thì, ngay khi vừa đạt cấp S, cũng có một tin nhắn thông báo rằng toàn bộ hệ thống đã được mở khóa.
Cấp bậc càng cao, càng có thể sử dụng nhiều tiện ích từ hệ thống hơn. Đây chính là lý do hệ thống này được gọi là một thế giới phân tầng hoàn hảo.
“Chà, lúc còn ở cấp thấp nhất, mấy thứ này cứ như chuyện trên trời ý.”
Cơn buồn ngủ lập tức bay biến. Seora bắt đầu tò mò khám phá hệ thống.
Mình rất muốn xem các cửa hàng cấp cao bán gì, nhưng hiện tại chẳng có tiền. Ngân hàng cũng vậy.
Thế là, cô quyết định mở mục cộng đồng dành riêng cho cấp S.
[Diễn đàn độc quyền hạng S Hàn Quốc (Tổng số thành viên: 11 người)]
[‘Người Ẩn Danh’ đã tham gia.]
[Phước lành “Bức màn bạc” đang có hiệu lực. Nhờ hiệu ứng của phước lành, danh tính của ‘Người Ẩn Danh’ không bị tiết lộ với các người thức tỉnh khác.]
Không ngờ phước lành này cũng có thể áp dụng trong cộng đồng. Đúng là quá tiện lợi. Nhờ vậy, Seora có thể lướt diễn đàn mà không bị ai làm phiền.
“Để xem nào. Các người thức tỉnh giả cấp S đang bàn luận về chuyện gì nhỉ?”
Trước tiên, cô nhìn vào tiêu đề bài viết mới nhất.
[Tiêu đề: Làm ơn cho tôi rời khỏi bang hội.]
“…”
Ủa mình có nhìn nhầm không?
“Hầu hết các người thức tỉnh cấp S đều là lãnh đạo hoặc phó lãnh đạo bang hội cơ mà…”
Không chỉ là những bang hội bình thường, mà còn là các bang hội hàng đầu được xem là mạnh nhất Hàn Quốc.
Vậy mà giờ lại có người trong số họ muốn rời khỏi bang hội…?
“Người này có bị điên không vậy?”
Không muốn xem ai là tác giả bài viết, Seora lập tức chuyển sang bài tiếp theo.
[Tiêu đề: Hôm nay tôi đã tìm thấy một vật phẩm điên rồ trong hầm ngục cấp 3.]
“… …”
Sự im lặng của Seora kéo dài lâu hơn một chút so với trước.
Đương nhiên, dù là cấp S thì họ vẫn là con người, nên cô cũng không mong đợi gì quá đặc biệt…
Nhưng mà cái này thì…
“Không, chắc chắn vẫn còn những người ổn áp ngoài kia.”
Đúng rồi! Một người thức tỉnh cấp S ngầu lòi, tuyệt vời, khác biệt với đám người này! Nhất định phải có ít nhất một người như vậy!
Seora tự động viên mình rồi tiếp tục đọc bài viết tiếp theo.
[Tiêu đề: Nghe nói hôm nay có thành viên của Hội Thanh Thiên gây chuyện? Giám đốc Do tức giận đến mức muốn đập đầu Suwon-cchi xuống sàn
><??]
“… … …”
Tiêu đề không thú vị chút nào, nhưng ít ra cô cũng đoán được nội dung bên trong đó.
“Giám đốc Do chắc đang nói về giám đốc của mình. Như dự đoán, các người thức tỉnh cấp S đều biết rõ thực lực thật sự của ông ấy vậy.”
Nhưng điều làm cô bận tâm hơn lại là một chuyện khác.
Suwon ở đây chắc chắn đang nhắc đến Han Suwon, lãnh đạo Hội Thanh Thiên.
Ra vậy. người đứng đầu Hội Thanh Thiên, kẻ nổi tiếng là ngầu lòi, khí chất, lại bị gọi là Suwon-cchi ở đây sao…?
(-cchi là hậu tố dùng để làm cho tên ai đó nghe đáng yêu hơn, hoàn toàn không có chút tôn trọng nào cả.)
Seora ghi nhớ cái biệt danh này vào một góc trong đầu. Park Jinyoung, kẻ đã ném cô vào hầm ngục, là thành viên của Hội Thanh Thiên, nên đương nhiên cô chẳng thể có cảm tình với trưởng hội của hắn ta.
Mình nhất định sẽ gọi thủ lĩnh Hội Thanh Thiên là Suwon-cchi vào một ngày nào đó cho mà xem.
Với quyết tâm sắt đá, Seora mở bài viết ra xem thử.
[Giám đốc Do, anh có đang đọc bài này không? Nếu có, làm ơn gọi tôi sau khi xử lý xong Suwon-cchi nhé. Tôi thật sự muốn thấy cảnh Suwon-cchi bị đập đầu xuống sàn.]
[Aiyo. Đáng lẽ anh ta nên giáo dục thành viên bang hội của mình cho tốt chứ! Sao lại dám động vào một nhân viên dưới trướng Giám đốc Do chứ?]
[Haizz, tôi không nên như thế này… Nhưng mà dù sao thì, Suwon-cchi, lát nữa ghé bang hội tôi đi. Tôi sẽ dạy ông cách đào tạo thợ săn cho chuẩn chỉnh ^^!!]
Hình ảnh người đàn ông lạnh lùng, kiêu ngạo ấy bị đập đầu xuống sàn… Chỉ tưởng tượng thôi cũng thấy thật thỏa mãn. Mình muốn tận mắt chứng kiến nó quá.
“Hừm? Nhưng chẳng phải điều này có nghĩa là giám đốc còn mạnh hơn cả Han Suwon sao…?”
Rõ ràng, nếu muốn đập ai ra bã, thì phải mạnh hơn người đó mới được nhỉ.
Điều đó có nghĩa là Do Junyoung mạnh hơn nhiều so với Han Suwon, người được gọi là vua pháp thuật sao?
Quả thật, cảnh tượng tôi nhìn thấy ở công viên thực sự rất kinh hoàng.
Bất giác cảm thấy yên tâm hơn, Seora mỉm cười và chuyển sang phần bình luận.
[Bình luận]
|Hội Linh Hồn Bảo Hộ là số một|: Cái gì!? Chuyện gì đây!? Suwon-cchi bị đập đầu xuống đất á!? Dắt tôi theo coi với!
└|Hoàng hôn-ssi|: Được thôi, tôi sẽ liên lạc với cậu.
└|Hội Linh Hồn Bảo Hộ là số một|: Quá đã!
|Yeonhee|: Công viên nơi cánh cổng xuất hiện đã bị san bằng. Có vẻ như Giám đốc Do đã thực sự nổi giận.
|Mong muốn từ chức vĩnh viễn|: Làm ơn… cho tôi rời hội đi.
└|Hội Linh Hồn Bảo Hộ là số một|: Hội trưởng của cậu vừa mới tìm cậu đấy. Tôi sẽ tra vị trí rồi báo lại cho họ nhé.
└|Mong muốn từ chức vĩnh viễn|: Auuuaauuuaaaagh đừng mà!
Seora lặng lẽ đọc hết chuỗi bình luận, đôi mắt dần trở nên lạnh nhạt.
“… Cộng đồng của cấp S cũng chẳng khá khẩm hơn.”
Không, thậm chí còn điên rồ hơn hẳn so với các diễn đàn bình thường.
Cô liếc qua những biệt danh với ánh mắt trống rỗng.