Melon Vol 4: Thứ mà tôi chỉ làm riêng cho Miyagi

Tôi nghĩ thật không giống mình chút nào.

Đúng là vẫn đang chờ kết quả, nhưng có thể xem như kì thi đại học đã kết thúc rồi. Ấy vậy mà lòng tôi vẫn thấp thỏm không yên.

Tôi biết lý do.

Chính là vì Miyagi.

Liệu cô ấy có làm bài tốt không?

Tôi cứ mãi bận tâm về bài thi của cô ấy. Thế nhưng, Miyagi lại không phải kiểu người sẽ tự nói ra những chuyện đó, nên chỉ còn cách là phải gặp trực tiếp và hỏi thôi. Nhưng trước khi gặp, tôi lại có một chuyện khác cần quyết định.

Không, nói đúng hơn là tôi đã quyết định rồi.

Dẫu vậy, tôi vẫn chưa thể hành động ngay được.

Tôi đã mua nguyên liệu để làm Truffle cho ngày Valentine, nhưng vẫn chưa bắt tay vào làm.

Chỉ làm riêng cho Miyagi.

Chính vì dán nhãn như thế mà tôi đã lãng phí biết bao thời gian.

Giá mà có thể viện cớ kiểu như "tiện tay làm cho Umina và mấy người khác luôn" thì đỡ biết mấy, nhưng vì đang trong thời gian học tự do nên chẳng ai đến trường cả, chẳng thể lấy cớ đó được. Mà chúng tôi cũng chẳng phải bạn bè để mà gọi là "Chocolate tình bạn" luôn.

Vì không có lý do chính đáng, nên thật khó để tặng cho cô ấy.

Chẳng bù cho năm ngoái. Tuy lúc đó có hơi phân vân không biết có nên làm không, nhưng rồi tôi vẫn tặng được chocolate cho cô ấy mà chẳng phải suy nghĩ gì nhiều. Thế mà năm nay lại do dự, lưỡng lự, tốn bao nhiêu thời gian mà vẫn chưa làm được gì cả.

"Mà nghĩ nhiều cũng chẳng giải quyết được gì."

Chắc chắn Miyagi sẽ không gọi tôi đến đúng vào ngày Valentine. Dù gì cũng còn vài ngày nữa mới tới 14 tháng 2, nhưng tôi không nghĩ cô ấy sẽ gọi tôi sau dịp đó. Nghĩa là tôi sẽ được gọi đến trước ngày Valentine.

Cũng chẳng còn nhiều thời gian.

Dù có lý do hay không, tốt nhất cứ làm trước đã. Valentine vốn là sự kiện ai tham gia cũng chẳng có gì lạ cả.

Tôi đứng dậy, mở cửa phòng.

Lặng lẽ bước xuống cầu thang, đi vào bếp.

Vì đang là nửa đêm nên không có ai ở đó.

Tôi chuẩn bị nồi, tô, lấy thêm cái phới dẹt[note73583]. Sau đó mở tủ lạnh, nhìn vào túi nguyên liệu làm Truffle bị dồn vào một góc. Ít hơn năm ngoái. Chính điều đó càng khiến tôi nhận thức rõ rằng những viên Truffle sắp làm chỉ dành riêng cho Miyagi.

Không đúng.

Valentine thôi mà, đâu phải sự kiện gì đặc biệt to tát.

Năm ngoái tôi cũng đã tặng chocolate rồi. Chỉ là năm nay chứa thêm chút ý nghĩa đặc biệt.

Chỉ một chút thôi.

Để năm nay không phải là Valentine cuối cùng.

Để sang năm tôi vẫn có thể tặng chocolate cho cô ấy.

Nghe thật ngốc nghếch, nhưng tôi đã mua nguyên liệu cả rồi.

Tôi lấy chocolate nguyên chất từ tủ lạnh ra.

Nếu Truffle lần này ngon đến mức khiến Miyagi muốn ăn nữa vào năm sau, thì biết đâu cô ấy sẽ rút lại cái giao kèo "chỉ đến lễ tốt nghiệp".

Tôi đúng là con ngốc thật.

Không ai chắc Miyagi sẽ gọi tôi trước ngày Valentine. Nếu cô ấy gọi sau đó thì chỗ Truffle này sẽ thành vô ích. Đồ tự làm đâu giữ được lâu đến thế. Biết là thế, nhưng tôi cũng không đủ can đảm để mang thẳng hộp Truffle này đến nhà cô ấy.

Dẫu vậy...

Tôi vẫn mở lớp vỏ bọc của chocolate nguyên chất ra.