Vào ngày diễn ra đám cưới…
Khi nói đến đám cưới quý tộc, chúng thường được tổ chức để giới thiệu với mọi người hơn là để tạo nên những kỷ niệm cá nhân.
Về cơ bản, đây là một buổi lễ để cho mọi người biết rằng Gia tộc Banfield sẽ tiếp quản danh hiệu Công tước từ Gia tộc Claudia.
Rosetta và tôi đang chờ đến lượt của mình trong bộ váy cưới và vest.
Chúng tôi giới hạn khách mời là những quý tộc cùng phe đã chiến đấu cùng với chúng tôi trong chiến tranh và những người có quan hệ họ hàng với Gia tộc Banfield.
Ban đầu, tôi định mời thêm nhiều người nữa nhưng bây giờ tôi cần cân nhắc xem mình sẽ xây dựng mối quan hệ chặt chẽ với ai.
Tôi không còn rảnh tay để tiếp đãi những kẻ đang nhắm đến sự giàu có của tôi nữa.
Phải nói rằng, tính cả kiếp trước thì đây là lần thứ hai tôi kết hôn.
“Em có vẻ khá lo lắng, Rosetta.”
“Darling, sao anh không đến ngồi đây?”
“Ta thấy thoải mái hơn khi như thế này.”
Tôi đang định trêu Rosetta vì cô ấy có vẻ lo lắng, nhưng không hiểu sao cô ấy lại để ý đến tôi.
Thực tế thì mọi người xung quanh tôi đều đang để ý đến tôi.
Ngay cả Marie cũng rời khỏi Rosetta và đi đến bên tôi.
“Chúa tể Liam, ngài chỉ cần cư xử như bình thường thôi.”
“Đây là cách ta thường cư xử.”
“T-Thật vậy sao? Chúa tể Liam có vẻ bồn chồn nên chúng tôi đang lo lắng.”
–Tôi chỉ định trêu Rosetta một chút thôi. Sao tôi lại lo lắng thế? Tôi nghĩ lại cuộc sống trước đây của mình.
Tôi nhớ mình đã chú ý đến vợ cũ của mình và khen cô ấy trông thật xinh đẹp. Bây giờ tôi nghĩ lại, tất cả đều vô ích.
Đó là lý do tại sao tôi sẽ không nói bất cứ điều gì tương tự với Rosetta.
"Darling."
“Có chuyện gì thế?”
“Darling trông thật bảnh bao trong bộ đồ đó.”
“Cái này? À, ta bảo Thomas chuẩn bị bằng một khoản tiền lớn. Chỉ là một lần thôi, nhưng ông ta thậm chí còn chuẩn bị cả một bộ dự phòng. Nó có quá đáng lắm không?”
Bộ đồ của tôi phát ra ánh sáng nhạt tự nhiên và vì nó được làm từ mithril - thứ được cho là đã nhận được phước lành của thần linh nên nó có thể hoạt động như một lá bùa may mắn hay thứ gì đó tương tự.
– Cá nhân tôi muốn thứ gì đó vàng và sáng bóng hơn nhưng Amagi nói
“–Xin hãy mặc giống váy của Quý cô Rosetta,”
Rosetta khen ngợi vẻ ngoài của tôi.
“Không hề quá đáng chút nào. Nó phù hợp với Darling một cách hoàn hảo. Em bắt đầu lo lắng rằng mình không thể sánh bằng anh.”
– Chuyện gì vậy? Có phải cô ấy đang để ý đến tôi không?
Rosetta trông có vẻ hơi buồn nên tôi quyết định phải nói điều gì đó.
“K-không đúng. Chúng ta hẳn là rất hợp nhau. Đúng không, Marie!?”
“Ồ? À, vâng.”
Marie có vẻ hơi bất mãn.
“Tại sao ngài lại kéo tôi vào chuyện này!?” Biểu cảm của cô như muốn nói vậy.
– Sao cô ta dám nhìn tôi như thế. Ngay lúc tôi định mắng cho cô ấy một trận thì cánh cửa bật mở và Amagi bước vào.
“Chúa tể Liam, đã đến lúc rồi.”
"Được rồi."
Vì tôi sẽ vào sảnh cưới trước nên tôi bước ra khỏi phòng chờ và để Rosetta lại phía sau.
-----------------------------------
Rosetta cười khúc khích sau khi Liam rời đi.
“Có chuyện gì vậy?”
Marie tò mò hỏi.
"Tôi không ngờ Darling lại lo lắng đến vậy. Tôi chỉ thấy buồn cười khi nhìn cách anh ấy khiến tôi bình tĩnh lại"
Rosetta giải thích và nghĩ lại về cách Liam cư xử.
Marie gật đầu đồng ý.
Cô cũng ngạc nhiên trước hành vi của anh.
“Chúa tể Liam là kiểu người điềm tĩnh và bình tĩnh ngay cả trên chiến trường. Được nhìn thấy khía cạnh này của ngài là đặc quyền chỉ dành riêng cho Quý cô Rosetta.”
“Điều đó không đúng. Thực tế là–”
---------------------------------------------------
Sau khi rời khỏi phòng chờ, tôi đi dọc hành lang, Amagi theo sát phía sau tôi.
Đây là chuyện thường thấy hàng ngày nhưng hôm nay có điều gì đó khác lạ.
“Tôi sẽ trở thành Công tước sau cuộc hôn nhân này. Amagi, tôi đã đạt được rất nhiều thành tựu trong một trăm năm. – Nhờ có em đấy.”
Tất nhiên, tôi cũng nhận được sự giúp đỡ của Người hướng dẫn nhưng Amagi luôn ở đó hỗ trợ tôi nên tôi phải cảm ơn cô ấy vì điều đó.
Amagi trả lời với vẻ mặt vô hồn.
“Tôi chỉ hỗ trợ cho Chủ Nhân thôi.”
“Nhưng chính nhờ điều đó mà tôi mới có thể leo cao như vậy. Tôi không thể làm được điều đó nếu không có em.”
Khi được giao một vùng đất hoang vu, tôi thực sự không biết phải làm gì với nó nhưng nhờ có Aamgi mà tôi đã có thể quản lý vùng đất đó mà không gặp nhiều vấn đề.
Tôi đã phải đối mặt với nhiều khó khăn trên chặng đường này và tôi rất vui vì mình không đơn độc.
“Từ giờ trở đi tôi sẽ tiếp tục trông cậy vào em, vì vậy hãy chắc chắn rằng hãy luôn ở bên cạnh tôi nhé.”
Amagi rất quan trọng với tôi và điều đó sẽ không bao giờ thay đổi. Tôi nhận ra giọng nói của Amagi có chút dao động, thực ra rất nhỏ, nhỏ đến nỗi không ai khác ngoài tôi có thể phát hiện ra. Giọng cô ấy có vẻ hơi buồn.
“Chủ nhân không cần em hỗ trợ quản lý lãnh địa nữa, dù sao hiện tại chủ nhân xử lý công việc cũng tốt hơn em.”
“Uhm, tôi đã làm lãnh chúa trong một khoảng thời gian dài.”
Tôi đã làm lãnh chúa được khoảng một trăm năm rồi nên có thể nói là tôi khá có kinh nghiệm.
“Những người khác có thể thay thế em trong công việc mà em làm. Chủ nhân nên dựa vào Quý cô Rosetta nhiều hơn trong tương lai.”
“Người khác có thể thay thế em trong công việc nhưng không ai có thể thay thế em. Vậy nên hãy ở bên cạnh tôi. Tôi cũng đã nói điều này rồi, đúng không?”
Tôi quay lại và nhìn Amagi, cô ấy trông có vẻ vui vẻ với một nụ cười nhỏ trên khuôn mặt.
“Tôi sẽ phục vụ Chủ nhân cho đến khi nào tôi còn có thể.”
Câu trả lời vẫn như trước. Điều làm tôi bận tâm là câu “miễn là tôi có thể”. Cô ấy có ám chỉ rằng tôi sẽ thay đổi suy nghĩ trong tương lai không?
“Em nghĩ tôi sẽ đối xử lạnh nhạt với em sao?”
“Trên thế giới này không có điều gì là tuyệt đối, nên không ai có thể đảm bảo bất cứ điều gì chưa xảy ra.”
Phản ứng của cô ấy đúng là của AI. Đã lâu lắm rồi cô ấy mới cư xử như thế này và nó làm tôi bật cười.
"Em nói đúng, nhưng đừng lo lắng. Chúng ta sẽ luôn ở bên nhau."
"-Vâng."
---------------------------------------------------
Người hướng dẫn đang nhìn xuống hành tinh quê hương của Gia tộc Banfield. Hắn trông như thể vừa nuốt phải một viên thuốc đắng.
“Đừng nghĩ chuyện này đã kết thúc, Liam!”
Hắn đang theo dõi đám cưới của Liam với Rosetta từ ngoài không gian.
“Mặc dù hắn ta nói vậy, tên khốn đó vẫn cảm thấy khá vui vẻ về chuyện này. Hắn đã mất lòng tin với phụ nữ rồi mà. Chuyện quái gì đang diễn ra vậy!?”
Mặc dù Liam phàn nàn về nhiều thứ nhưng khi nhìn vào trái tim anh Người hướng dẫn biết rằng anh đang cảm thấy khá hài lòng với mọi thứ đang diễn ra.
Người hướng dẫn muốn Liam tiếp tục không tin tưởng phụ nữ nên đây không phải là tin tốt lành với hắn. Vì thế, hắn quyết định làm mọi thứ rối tung lên một chút.
"Ta sẽ ném tất cả những cảm xúc tiêu cực mà ta đã thu thập được trên chiến trường vào ngươi! Nó chỉ có tác dụng như một sự xáo trộn nhỏ nhưng ta không muốn để mọi thứ kết thúc trong hòa bình!"
Người hướng dẫn đã hồi phục một chút sau khi hấp thụ những cảm xúc tiêu cực sinh ra từ cuộc chiến ủy thác nhưng bây giờ Liam đã tiến thêm một bước vượt ra khỏi ranh giới của con người.
Sự trả thù của hắn giờ đây chỉ là sự phá hoại, chưa kể hắn sẽ mất đi hầu hết sức mạnh mà hắn vừa lấy lại được.
Nói là vậy nhưng Người hướng dẫn không cam tâm nhìn Liam vui vẻ. Kiềm chế bản thân và bảo toàn sức mạnh có lẽ là lựa chọn khôn ngoan hơn nhưng hắn đã để cơn giận dữ lấn át mình.
“Liam, ta sẽ làm ngươi xấu hổ trước đám đông!”
Một làn sương đen xuất hiện từ cơ thể của Người hướng dẫn và chuẩn bị rơi xuống địa điểm tổ chức tiệc cưới - nơi Liam và Rosetta chuẩn bị hôn nhau.
“Làm như ta sẽ để mọi chuyện kết thúc như thế này vậy! –Hmm?”
Tuy nhiên, bộ vest và chiếc váy làm từ mithril mà hai người mặc đã phản ứng lại lời nguyền của Người hướng dẫn và tỏa sáng rực rỡ hơn trước.
Được cho là có khả năng đẩy lùi mọi điều xấu xa, bộ đồ làm từ mithril đã bảo vệ hai người khỏi sự tấn công của Người hướng dẫn và thậm chí còn phản lại toàn bộ lời nguyền.
Sương mù do đó đã bị mithril xua tan và khi nó tỏa sáng rực rỡ dưới sự cầu nguyện của những người sống trong lãnh thổ và nhiều người khác, sức mạnh của Liam càng tăng cao hơn nữa.
Điều tiếp theo Người hướng dẫn nhận biết được là một thanh kiếm bạc phát ra sức mạnh thần thánh xuất hiện trước mặt hắn, mũi kiếm chĩa thẳng vào đầu hắn.
Nó lao thẳng về phía hắn với tốc độ ánh sáng và trước khi hắn kịp chửi thề, thanh kiếm bạc đã ở ngay trước mắt hắn. Nó xuyên thủng đầu hắn và phá hủy toàn bộ cơ thể hắn ta.
“GYAAAAAA!! CƠ THỂ TÔI!!”
Với cơ thể bị phá hủy, Người hướng dẫn giờ đã trở lại hình dạng chỉ còn là chiếc mũ vội vàng bỏ chạy.
“Ta sẽ ghi nhớ điều này, Liam!!”
Cuối cùng, mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn với hắn nếu hắn không can thiệp vào chuyện này.
---------------------------------------------------------------------
Đám cưới đã kết thúc và những bề tôi quan trọng của tôi bao gồm cả Klaus đã tụ tập quanh tôi để ca ngợi.
Làm bề tôi như này chắc hẳn khổ lắm.
Họ không những bị ép phải tham dự đám cưới mà còn phải khen ngợi tôi như thế này nữa.
“Chúa tể Liam, tôi xin gửi lời chúc mừng chân thành nhất thay mặt toàn thể bề tôi đang có mặt ở đây.”
Klaus có vẻ như đang đại diện cho họ nhưng tôi đã nghe đủ chuyện này rồi.
Bao gồm cả thư từ, tin nhắn chúc mừng tôi nhận được hàng trăm triệu lời chúc.
“Chỉ là một đám cưới thôi mà, có gì to tát đâu.”
Bực mình, tôi nới lỏng cà vạt rồi ngồi phịch xuống ghế và quyết định đây là cơ hội tốt để thảo luận với họ về những việc cần làm tiếp theo.
“Quan trọng hơn là từ giờ trở đi chúng ta không thể tổ chức nhiều buổi lễ hào nhoáng nữa.”