[Masatoshi chia tay với Kisaki. Đây là điều mà tôi đã chờ đợi từ rất lâu. Trong khi an ủi cậu ấy, tôi nên chủ động làm có lẽ đây là một cơ hội.]
[Lần đầu tiên sau một khoảng thời gian dài, chúng tôi lại đi chơi cùng nhau. Vì hiểu rõ Masatoshi nên tôi dễ dàng chiến thắng trò chơi oẳn tù. Tôi thấy nhẹ nhõm khi nhận ra cậu ấy vẫn không thay đổi.]
[Chúng tôi nói về cuốn sách. Tôi đã mạnh mẽ thử nói "tớ thích cậu" qua điện thoại. Tim tôi đập thình thịch một thời gian dài.]
Tôi lấy ra cuốn nhật ký từ những ngày đầu khi tôi bắt đầu gắn bó với Masatoshi. Lật từng trang, tôi đọc lại những gì mình đã viết.
Khi cậu ấy bảo tôi hãy giữ khoảng cách, tôi đã lo sợ rằng mình sẽ làm cậu ấy cảm thấy khó xử lý. Thành thật mà nói, tôi không thể dễ dàng chấp nhận điều đó. Tôi đã nghĩ rằng nếu cứ ở bên Masatoshi, tôi sẽ hạnh phúc hơn.
Nhưng Masatoshi lại nói khác.
Những gì tôi đã làm, những gì tôi nghĩ là đúng, khao khát trở nên vô nghĩa. Cậu ấy bảo tôi hãy bình tĩnh lại.
Nhưng phải chăng tôi vẫn luôn bình tĩnh sao? Tôi vẫn hoạt động như trước đây mà? Hay tôi đã nhìn nhận bản thân qua một lăng kính méo mó?
Mỗi khi cảm thấy mất phương hướng, tôi thường tìm đến nhật ký. Khi viết mọi thứ ra giấy, cảm xúc như tách rời khỏi bản thân. Theo thời gian, những lời tôi viết dần dần trở thành những câu chữ của người khác.
Đến thời điểm này, mọi thứ vẫn chưa phải là vấn đề.
[Chuẩn bị cho lễ hội. Tôi phụ trách khu nhà ma. Tôi đang bí mật chỉnh sửa bối cảnh để nó trở nên chân thực hơn.]
[Vào ngày lễ hội, tôi đã thôi miên Masatoshi. Tôi làm vậy vì muốn cậu ấy cảm thấy thoải mái. Nhìn anh ấy cậu có vẻ thích thú, tôi cũng thấy hài lòng.]
[Tôi phải xử lí Kisaki Saki. Tôi đã từng nghĩ như vậy, nhưng giờ đây cảm giác giác ấy còn kiệt sức hơn. Ngay lập tức giải quyết cô ấy làm điều tệ hại với Masatoshi, mọi thứ đã kết thúc.]
[Tôi đã có thông tin về Kisaki Saki. Tôi sẽ nghiền nát cô ta. Mỗi lần gửi tin nhắn nặc danh, tôi đều tưởng tượng đến cảnh cô ta đau khổ.]
Những dòng này gần với hiện tại hơn.
[Tôi sẽ hủy diệt Kisaki Saki. Trừng phạt cô ta là nhiệm vụ của tôi. Tôi sẽ không lùi bước, và tôi sẽ thực hiện điều đó một cách triệt để.]
[Tôi nên đi đến mức độ nào? Đây là kết quả của mọi trải nghiệm mà tôi đã được cho đến nay. Chỉ cần biến tôi thành quân thù, cô ta sẽ không còn đường lui.]
[Tôi sẽ nghiền nát cô. Triệt để. Tôi sẽ tiếp tục cho đến khi tôi cảm thấy thỏa mãn.]
Nhật ký kết thúc ở đây.
Nửa sau của nó thật đáng sợ. Rõ ràng là sự hận thù của tôi đối với cô ta ngày càng lớn theo từng ngày. Dù ban đầu tôi không thực sự có liên quan đến chuyện này, nhưng tôi đã tự tin rằng mình làm vậy vì Masatoshi.
Tôi thậm chí còn gửi tin nhắn đe dọa, dù là dưới danh nghĩa nặc danh. Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng cho tất cả.
Nhưng… biểu cảm của Masatoshi không tốt chút nào. Cậu ấy thậm chí còn yêu tôi giữ khoảng cách với cậu ấy.
Nghĩ lại, tôi nhận ra rằng tôi đã suy nghĩ về việc hủy diệt cô ta còn nhiều hơn cả Masatoshi.
Hầu hết thời gian rảnh rỗi, tôi đều dành để tìm kiếm mọi thông tin cá nhân về cô ta.
Đó là sự thật mà tình yêu nên diễn ra không? Liệu tiếp tục trừng phạt Kisaki Saki như hiện tại có phải là điều đúng?
Tất nhiên, có một phần trong tôi vẫn cho rằng cô ta đáng bị trừng phạt. Một kẻ phản bội như cô ta xứng đáng nhận hậu quả. Nếu không ai đứng ra làm điều đó thì tôi sẽ là người thực hiện công việc đó.
Nhưng… cũng có một phần khác trong tự hỏi liệu của mình nên dừng lại.
Masatoshi có thực sự mong muốn điều này không?
Giờ đây, khi khoảng cách giữa Masatoshi và cô ta đã rõ ràng, cô ta không phải còn là mối bận tâm nữa.
Tôi muốn trừng phạt cô ta, nhưng đó chỉ là suy nghĩ của riêng tôi.
" Mình có nên dừng lại không…?"
Nếu muốn gắn kết mối quan hệ với Masatoshi, tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc thay đổi "một điều gì đó".