「Nogikuー, hôm nay nhóc sẽ đi theo oiran Kiyomizu nhé.」
「Vâng ạ!」
Đã được một tháng từ ngày ấy rồi
Hằng ngày, tôi đều hoàn thành những công việc được giao.
Nhân tiện thì, cái tên 『Nogiku』là do ông bác chủ của Thiên Nguyệt Kỹ Lâu đã đặt cho tôi. Ông ấy đã rất sốc khi tôi thậm chí còn chẳng nhớ cả tên mình, nhưng rồi "Nếu đã vậy..." ông đã ngẫm nghĩ rồi đặt cho tôi một cái tên.
Khi tôi hỏi "Tại sao lại là Nogiku vậy ạ?" thì ông bảo là 「Tại ta thích hoa cúc.」[note74137].
Đúng vậy, rất là đơn giản luôn.
Vào ngày sau khi tôi được nhặt về, tôi đã được giới thiếu với các anii-sama nhân lúc các công việc kỹ nam vừa xong, đồng thời cũng nói luôn cho họ biết rằng tôi là con gái.
Nếu là một thiếu nữ đến tuổi trưởng thành thì mới nói, đằng này tôi chỉ là một đứa trẻ năm tuổi bé xíu. Có lẽ vì bị xem như một sinh vật vô hại, không đến mức khiến người ta phải la lối nào là trật tự kỷ cương gì đó, nên cũng chẳng ai đặc biệt phản đối chuyện tôi làm việc ở kỹ lâu này.
Mọi người chỉ sảng khoái nói『Hiểu rồi.』và tươi cười thôi.
Như Oyaji-sama[note74138] đã nói từ trước, tôi được giữ lại đây với tư cách một kamuro học việc đi theo làm việc vặt cho các kỹ nam.
Công việc của tôi là mỗi ngày theo một kỹ nam-aniisama, giúp họ chải tóc, buộc tóc, mặc kimono và chăm lo cho các nhu cầu các nhân của họ. Trong lúc chăm lo như vậy, có vẻ tôi được gửi đến phục vụ cho một oiran để học cách làm một kỹ nam đúng nghĩa.
Không, tôi không có ý muốn trở thành kỹ nam đâu.
Tôi sẽ trở thành một geisha, một nam geisha. Dù thật ra thì tôi là con gái.
『Từ hôm nay, mong mọi người giúp đỡ ạ!』
Oyaji-sama chỉ nói có vậy thôi, vì vậy tôi cúi người như đã được dạy với các kamuro giống tôi và các oiran trước mặt và chào thật lịch sự theo tuần tự. Kiyomizu-aniisama đang ngồi đối diện tôi đã lên tiếng đầu tiên.
『Thật là một cô bé đáng yêu. Sẽ rất khó cho một cô gái như em khi làm việc với khách hàng nữ, nhưng bọn anh sẽ dạy dỗ em thật cẩn thận để em có thể tự lập được. 5 tuổi là nhỏ nhất ở đây, nên cứ xem mọi người như anh trai mà dựa dẫm vào nhé.』
Anh ấy đã nói vậy đấy.
Đối với một tôi đang tràn ngập lo lắng, tới tận ngày hôm nay tôi vẫn nhớ rất rõ ràng ánh mắt dịu dàng đầy sự thấu hiểu ấy của anh.
『Oi, cố gắng hết mình đấy nhé nhóc tí hon.』
『Anh sẽ nghiêm khắc lắm đấy nên hãy chuẩn bị đi.』
『Oyaji-sama, hôm nay Nogiku sẽ đi theo ai vậy?』
『Nên giao cho ai đây...』
Bắt đầu từ Kiyomizu-aniisama, các anii-sama cũng dần bắt chuyện với tôi từng chút một, họ bắt đầu xoa đầu tôi và cho tôi cảm nhận được sự chào đón.
Vị cứu tinh cho trái tim tôi khi ấy? Kiyomizu-aniisama có vẻ là người yêu trẻ con, mỗi lần tôi được phân đến chăm sóc anh là lại bị tấn công bởi
『Bay bay cao bayーcao cao』.