“Sự hiện diện của cô khá rõ ràng rồi, nhưng ít nhất thì cũng cố giữ im lặng đi. Cô không biết bản thân đang tấn công người khác à?”

Cô gái lao tới từ phía trên, giơ móng tay như lưỡi kiếm, đang mặc bộ đồng phục sơ trung giống với tôi.

Tôi, bình tĩnh nắm lấy cánh tay cô ta, và khi đã làm được, tôi nghiền nát, và giật đứt cánh tay đó.

Ngay lúc đó, một tiếng hét vang lên.

“À, xin lỗi. Nhưng, cô không phải con người, và cô còn có ý định giết người, nên tôi cứ nghĩ giết cô cũng không sao.”

“... Thằng khốn.”

Nước mắt đã chảy khi cô ta nhìn tôi đầy căm thù. Tự hỏi rằng tại sao mình lại bị ghét, tôi vứt cánh tay mà tôi vừa giật ra và đấm vào mặt cô ta.

Một âm thanh buồn tẻ vang lên, và máu bắn tung tóe.

Không hứng thú với việc hành hạ cô ta, và cũng mong cô ta hiểu được sự chênh lệch sức mạnh của hai người, tôi nắm cổ và nâng cô ta lên trên không.

“--Cô là ai?”

“... Đừng đùa với tao.”

Cô ta nhổ nước bọt lên má tôi.

Tôi lau đi bằng tay áo trái.

“Cô là người đã tấn công, và cũng là người có ý định giết người, nhưng lại là người yếu hơn. Cô thậm chí còn nhổ nước bọt vào tôi, cô nghĩ mình đang làm gì thế?”

“-- Mày đã nói gì với Yuto-kun!”

“À, lại là thằng đó.”

“Mày là lý do tao bị đá, là do những thứ ngu ngốc mà mày đã nói!”

“Thế à?”

“Bị đá chỉ bởi một dòng tin nhắn, tất cả là lỗi của mày!”

“Cậu ta bị làm sao vậy chứ, còn nhắm tới những thứ không phải con người nữa. Nhìn qua thì cô là succubus hay gì đó, phải không? Không, có khi còn là chủng tộc thấp kém hơn.”

Bề ngoài thì cô ta là một học sinh sơ trung, nhưng tôi ngay lập tức rõ ràng rằng cô ta thuộc chủng tộc quỷ quyến rũ.

Nhớ lại tên succubi mà tôi đã đánh ở thế giới kia, chạm vào cô ta không kích hoạt cái gì cả, tôi còn chả cảm thấy sức mạnh lớn nào cả.

“Mày cứ làm như succubus sẽ làm lộ bản thân ấy! Hơn nữa, không đời nào một thằng nhóc như mày lại gặp được succubus!”

“Ừm, thế này đi, một trong Tứ Thiên Vương mà tôi đã chiến đấu cùng với ở thế giới khác là một succubus. Cô ta suýt nữa thì bắt được tôi bằng cái sức mạnh quyến rũ mạnh đến lố bịch. Hơn nữa, có một cô công chúa, thích theo đuổi đàn ông, bí mật sử dụng ma pháp quyến rũ, nên tôi khá nhạy với mấy cái đấy. Kể cả một tên tự nhận là bạn thuở nhỏ của tôi cũng sở hữu năng lực quyến rũ nữa mà, *thở dài* hàaaaaa , tôi ghét cái cuộc sống gắn liền với năng lực quyến rũ như này.”

“Đừng có ảo tưởng nữa!”

Cô ta lại nhổ nước bọt, nhưng tôi né được.

Tôi không hề cảm thấy vui vì bị một cô gái nhổ nước bọt lên người đâu.

Một con quỷ, đáng lẽ là rất mạnh, lại trông như một đứa trẻ con, khá buồn cười.

Ấn tượng của tôi về quỷ ở Trái Đất đã tệ hơn.

“Sao cô không bắt đầu bằng việc nói xin lỗi nhỉ?”

“Đừng có đùa! Tao đã có những ngày cực khổ bởi mày đấy!”

“Ngày hôm kia á?”

“Đúng! Mày đã gặp tao mà!”

“...”

“Mày… Thật đấy à? Tao là bạn gái của Yuto!”

“À, ra là thế, Noa-chan, phải không? Nhớ rồi, nhớ rồi. Hoài niệm thật, dạo này cậu thế nào?”

“Trêu tao à… Chết tiệt, ngày hôm kia, tất cả những tên con trai mà tao đã quyến rũ đột nhiên có ý thức trở lại, và kể từ đó, tao không thể sử dụng ‘quyến rũ’ được nữa, chết tiệt! Toàn bộ ma pháp, mọi thứ đều bị hủy hoại hết rồi! Nếu như tao có thể lấy đi tinh thần của Yuto-kun, người có dòng máu gần như là thuần khiết, tao đã có thể tiến hóa rồi!”

“Là sao?”

Tò mò về ‘dòng máu thuần khiết’, thứ mà tôi chưa từng nghe tới, tôi giảm lực tay đang nắm cổ cô ta. Chắc hẳn Noa nghĩ rằng đó là cơ hội, nhưng tôi chỉ giảm lực đủ để cho cô ta nói dễ hơn, nhưng vẫn giữ lực đủ để chắc chắn cô ta không thể thoát.

Không đời nào tôi lại để một con quỷ quyến rũ, mà còn là bạn gái cũ của Yuto, thoát được.

Số phận của cô ta đã được định đoạt rồi.

“Chết tiệt, bỏ ra, tao sẽ nói nếu mày bỏ ra!”

“Vậy thì thôi. Tôi cũng không có hứng gì với Yuto cả.”

“Cả em trai cậu ta cũng thế!”

“... Hiểu rồi, thì ra đó là trò của cô à.”

“Tao là người duy nhất biết bí mật này! Nếu mày bỏ ra, tao sẽ không kể cho ai cả, và cũng sẽ rời trường. Thế là được rồi, phải không?”

“--Cảm ơn.”

“Ể?”

Tôi chân thành cảm ơn Noa.

Tôi không biết ‘dòng màu thuần khiết’ là gì, nhưng việc chỉ riêng cô ta biết điều đó cũng quan trọng.

Nếu cô ta không định tiết lộ, thì sẽ tốt hơn nếu chắc chắn rằng cô ta sẽ giữ im lặng. Tôi biết rõ thể loại này: Những người nói họ sẽ không kể cho ai thường sẽ làm điều ngược lại.

Từ đầu thì tôi đã không tin vào lời nói của một con quỷ quyến rũ, đã tấn công tôi chỉ bởi bị Yuto đá, rồi.

“Tôi khá hứng thú với những con quỷ ở thế giới này, nhưng giờ thì hết rồi. Tạm biệt–”

“Kh-Khoan đã, này, đừng có đùa! Chờ đã, thế này đi, ta sẽ cho người trải nghiệm cơ thể của một succubus! Thứ mà người không thể có được từ một phụ nữ con người–”

“À, thôi, cảm ơn. Là một thằng trai tân, dù là con người hay succubus cũng không quan trọng. Rồi, tạm biệt–”

Cổ Noa bắt đầu đóng băng với một âm thanh . Dần dần, từng chút một.

Đầu tiên, cô ta ngừng thở, và khi khóc, cô ta cố gắng cầu xin. Nhưng tôi không dừng lại.

Cả cơ thể bắt đầu đóng băng, tay và chân cô ta, những thứ đang đấm và đá tôi, đã thành đá.

Cuối cùng, miệng cô ta đóng băng, và mặc dù ánh mắt cầu xin của cô ta, tôi chỉ cười.

Và đập vỡ một con quỷ đã hoàn toàn đóng băng.

“Hàaaaa, phiền thật.”

Tôi đã cố dùng một phần sức mạnh của tôi khi còn là anh hùng của biển, nhưng còn xa so với thời đỉnh cao của tôi.

“Với sức mạnh này, chả biết mình có thể kiểm soát thánh kiếm không nữa. Kể cả khi cả ngọn núi của gia tộc Minazuki biến thành vùng đồng bằng, đó cũng chỉ là vấn đề nhỏ.”

Tôi, đã thử sức mạnh của mình lên một con quỷ đã tấn công tôi và cảm thấy hơi thất vọng quyết định tham khảo ý kiến của Ginko, Koume, Jack, và Nancy trước khi về nhà