Trans&edit: Kaguza

______________________________________________________

“Oáp…Gì mà lâu thế không biết.”

Trong lâu đài lãnh chúa Fracture, bảo vệ gác đêm Mikae đang ngáp ngắn ngáp dài. [note78120]

Có vẻ cơn buồn ngủ của cô khá dễ lan nên Torres bên cạnh cô cũng ngáp theo.

“Oáppp~....Hầy, đúng thật. Bình thường thì thay ca lâu rồi, thế mà hôm nay mãi vẫn chưa được nghỉ.”

“Thôi, anh xem có chuyện gì vui vui kể tôi nghe đi?”

“Cũng được, muốn xem tôi đóng vai chú hề không?”

“Trời ạ, không phải thế. Tôi muốn nghe mấy truyền kỳ anh hùng từ tiền bối vĩ đại này của tôi cơ. Anh ở đây lâu rồi mà, chắc cũng thấy nhiều chuyện rồi, đúng không?”

Mikae khéo léo chuyển chủ đề, còn Torres cả tin lại không chút nghi ngờ mà đớp bả nịnh nọt của Mikae.

“Ừ thì đúng. Tôi làm việc ở đây cũng được mười năm rồi. Không có gì tôi chưa từng thấy cả.”

“Thế có gì thú vị kể tôi nghe đi.”

“Hmm, để xem…nên kể gì đây nhỉ? À, cái này có vẻ được. Cô biết từng có một phù thủy trong Fracture chứ?”

“Đương nhiên là biết. Nghe nói cũng khá lùm xùm đấy. Rồi sao? Tiền bối có tóm được mụ phù thủy kia không?”

Torres lắc đầu.

“Không bắt được, nhưng lại tóm được cha của phù thủy đó. Thằng khốn đó không chỉ sinh ra mà còn che giấu một con phù thủy. Hắn lì lợm đến mức mà tra tấn mãi không chịu khai gì.” [note78121]

“Bao che cho phù thủy. Chắc não hắn ta úng nước hay gì rồi.”

Torres thở dài, khuôn mặt tiều tụy như thể nhớ lại ngày ấy cũng khiến anh phát bệnh.

“Chắc do hắn ta dính bùa mê thuốc lú thôi. Chứ có bình thường lại bao che phù thủy đâu? Thôi, khỏi cần lo nữa. Chính tay tôi đã kết thúc đời hắn rồi. Lúc treo cổ hắn, hắn cố giãy giụa nhưng tôi đã dùng dao để…Ê, sao đấy?”

Torres không thể kể hết chuyện. Biểu cảm của Mikae cứng đờ như tượng đá.

Mikae mặt cắt không còn giọt máu, như người nhìn thấy thứ mà người thường không nên thấy. Cứ như người vừa tận mắt nhìn thấy “Cái Chết”.

“T-Tiền…bối…Sau lưng…”

“Sao? Sau lưng thì sao?”

Torres chán nản quay đầu lại. Phía sau lưng anh ta, một Tử Thần cầm lưỡi hái đang lơ lửng trong không trung, bao quanh là làn khói màu xám.

Torres ngơ ngác chớp mắt.

“Tôi ngủ mơ à?”

Torres dụi mắt.

Anh cứ dụi, dụi mãi, nhưng bóng dáng Tử Thần kia vẫn không biến mất. Giờ anh mới nhận ra đây không phải mơ, mà là thực.

“C-Cái đ*o gì đây!?”

Torres hoảng loạn rút kiếm ra.

Nhưng lưỡi hái của Tử Thần đi trước một bước, cắt anh ta làm đôi.

Xoẹt.

“Hự.”

Máu phun theo đường vòng cung. Kèm theo một tiếng rên, thân trên và dưới của Torres đổ xuống theo đường chéo như miếng phô mai thái lát. [note78122]

Một linh hồn trắng tinh tách ra từ cơ thể của Torres, bay vòng quanh Tử Thần.

“Á!”

Mikae hét lên một tiếng rỗi ngã khuỵu xuống đất, trên người ướt đấm máu của Torres.

Tử Thần vốn là thực thể hấp thụ sinh khí, cộng thêm tử khí tỏa ra từ Tử Thần cũng đủ gieo rắc nỗi sợ hãi nguyên thủy vào người sống. Mikae run như cầy sấy, bên dưới cô dần ẩm ướt, hòa cùng tiếng “tong tong” vọng trong hành lang.

“L-Làm ơn…”

Những mảnh vỡ rơi ra từ kết giới.

Chỉ là vấn đề thời gian đến lúc nó bị phá hủy hoàn toàn.

Tử Thần đưa lưỡi hái lên cao rồi bổ xuống như muốn cắt đôi mặt trăng.

Không thể cản được.

Mọi người đều biết rõ điều này.

“Vỡ rồi!”

Lưỡi hái chém theo hình bán nguyệt.

RẮC!

Kết giới rốt cuộc cũng vỡ tan tành, không thể chịu thêm đòn nào nữa. Những giáo sĩ cố gắng duy trì nó bị đẩy lùi trước sức mạnh tuyệt đối.

Một thánh đường không còn kết giới bảo vệ, chẳng khác nào bãi săn của Tử Thần.

Tử Thần lượn lờ trên đầu từng người. Nó quay qua quay lại như đang tìm kiếm ai đó.

Đôi mắt nó sáng quắc, khóa chặt bóng dáng hai người. Bất chợt, nó thu hẹp khoảng cách rồi vung lưỡi hái. Một thánh hiệp sĩ bị chém xuyên qua, bộ giáp thành của anh ta chẳng khác gì tờ giấy trước lưỡi hái ấy.

“Híc!”

Tử Thần vẫn chưa ngừng lại. Đầu nó kêu cọt kẹt lúc quay lại.

Giáo sĩ bắt gặp ánh mắt nó lập tực bị dọa sợ. Anh ta vấp ngã khi lùi về sau, rồi sau đó chạy trối chết trong tuyệt vọng. Tử Thần đuổi theo, lướt trong không trung với tốc độ không tưởng.

“Tại sao…Tại sao lại là tao!? Có rất nhiều người khác ở đây mà!”

Có vẻ vị giáo sĩ này cũng khá quen thuộc với việc chạy trốn. Nữ thần may mắn chắc vô tình mỉm cười với ông ta, giúp ông ta tránh được lưỡi hái trong đường tơ kẽ tóc.

Nhưng may mắn cũng vô dụng trước hiện thân của cái chết. Tử Thần lại lần nữa vung lưỡi hái theo hình vòng cung.

Một nhát chém hình lưỡi liềm bay ra từ lưỡi hái. [note78124]